Bè bass bắt đầu bằng một cú trượt (slide) vào một câu giai điệu dài dựa trên thang âm E Mixolydian kết thúc bằng một nốt E ngân dài và đẩy sớm lên một nốt kép. Câu này được chơi hai lần trước khi vào bài.
Bè bass ở đoạn verse đầu được chơi ổn định và lặp lại gần giống nhau. Chủ yếu sử dụng nốt gốc và nốt 5. Bốn ô nhịp đầu cơ bản là trì tục trên hợp âm E7sus4 và E7, đẩy căng thẳng và vào 4 nhịp kết tiếp với bè bass dày hơn, chuyển hợp âm nhiều hơn. Sau đó bè bass ổn định và lặp đi lặp lại.
Phần điệp khúc bè bass chơi đều hơn với các nốt móc đơn, sử dụng các hợp âm bảy trưởng. Kết thúc bằng chuỗi chạy trên hợp âm E7 đi xuống dần.
Hai đoạn verse và chorus sau đó được chơi lại, thi thoảng có sự thay đổi về cao độ và tiết tấu, tiếp theo là sáu điệp khúc lặp đi lặp lại. Sau đó, ý tưởng của intor được tái hiện trở lại, theo sau là một đoạn kết (outro) dài. Baker ứng tấu xung quanh đoạn riff như mẫu verse ban đầu, nhưng tại ô nhịp 155,ông ấy bắt đầu tái hiện lại đoạn Intro, nhưng không đầy đủ.
Trong phần outro, tại ô nhịp 165, Baker thay đổi bè bass thành một ý tưởng đơn giản hơn dựa trên quãng tám của nốt E, và một ý tưởng nhịp điệu được nhấn lệch, đảo phách hơn. Điều này được lặp lại đến cuối bài.
Phần bass của Baker trong bản nhạc này chơi lặp lại, nhưng thi thoảng có biến thể làm cho nó thú vị hơn.
Lối chơi của Baker ở đây có thể được coi là cầu nối giữa phong cách R & B của Jamerson tại Motown và lối chơi disco của Bernard Edwards. Bè bass rất thú vị và phức tạp ở nhiều chỗ, với giai điệu du dương, nhưng vẫn là một bài có thể nhảy được, và đây là mục tiêu mà Baker hướng đến.
bad-luck-bass-transcription